Bài thơ hay nhất dành tặng cha mẹ lay động lòng người


Để thể hiện lòng biết ơn và sự yêu thương đối với các bậc sinh thành trong mùa Vu Lan, hãy dành tặng cha mẹ những vần thơ hay nhất.

1. Đổi cả thiên thu lấy tiếng mẹ cười 

Tác giả: Trần Trung Ðạo

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người

Tiếng ai như tiếng lá thu rơi

Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ

Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề

Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê

Mười năm tóc mẹ màu tang trắng

Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phương

Đốt lên cho đời tan khói sương

Con đi xin mẹ hãy chờ

Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong lá

Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Con đi xin mẹ hãy chờ

Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào

Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao

Mẹ xa xôi quá làm sao với

Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người

Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi

Ví mà con đổi thời gian được

Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

2. Bông Hồng Vàng 

Vu lan về con cài lên ngực

Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha

Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà

Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ

Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương

Dù bao năm dù có hoá vô thường

Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật

Cho chúng con lẽ sống tình yêu

Đại dương bao la đâu đã là nhiều

Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc

Mải mê quay với dòng đời ồn ã

Những đô hội thị thành

Những phương trời lạ

Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

me
Lễ Vu Lan là dịp để nhớ ơn và báo đáp công lao dưỡng dục của cha mẹ

3. Lòng mẹ 

Tác giả:Nguyễn Bính

Gái lớn ai không phải lấy chồng

Can gì mà khóc, nín đi không !

Nín đi ! mặc áo ra chào họ

Rõ quí con tôi ! Các chị trông !

Ương ương dở dở quá đi thôi !

Cô có còn thương đến chúng tôi

Thì đứng lên nào ! lau nước mắt

Mình cô làm bận mấy mươi người.

Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía

Này gương này lược này hoa tai

Muốn gì tôi sắm cho cô đủ

Nào đã thua ai đã kém ai ?

Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái

Nuôi dạy em cô tôi đảm đương

Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả

Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương !

Đưa con ra đến cửa buồng thôi

Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi !

Con ạ ! đêm nay mình mẹ khóc

Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.

4. Bài thơ dâng mẹ

Tác giả: Sương Mai

Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc

Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn

Thương về bóng mẹ cô đơn

Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn

Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé

Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang

Nay con cách trở quan san

Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi

Con xa mẹ một đời thương nhớ

Bóng mẹ già, mình hạc xương mai

Ngày qua tháng rộng, năm dài

Mong con mẹ, những u hoài

Quê hương đợi ngày về chưa thấy

Để mẹ buồn lau sậy xót xa

Mẹ ơi nước mắt chan hòa

Lời ru của mẹ ngân nga một đời

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!

5. Mẹ ơi, đời mẹ

Tác giả:Huy Cận

Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều

Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng

Mà lòng yêu sống lạ lùng

Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.

“Đắng cay ngậm quả bồ hòn,

Ngậm lâu hoá ngọt!”

Mẹ còn đùa vui!

Sinh con mẹ đã sinh đời

Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?

Quanh năm có nghỉ ngày nào!

Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.

Rét đông đi cấy đi cày

Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.

Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài

Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.

Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,

Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.

Cắn răng bỏ quá trăm điều

Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.

Mẹ là tạo hoá tháng ngày

Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.

6. Mẹ ốm  

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Mọi hôm mẹ thích vui chơi

Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu

Lá trầu khô giữa cơi trầu

Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay

Cánh màn khép lỏng cả ngày

Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa

Nắng mưa từ những ngày xưa

Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan

Khắp người đau buốt, nóng ran

Mẹ ơi !

Cô bác xóm làng đến thăm

Người cho trứng, người cho cam

Và anh y sĩ đã mang thuốc vào

Sáng nay trời đổ mưa rào

Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương

Cả đời đi gió đi sương

Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi

Mẹ vui, con có quản gì

Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca

Rồi con diễn kịch giữa nhà

Một mình con sắm cả ba vai chèo

Vì con, mẹ khổ đủ điều

Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn

Con mong mẹ khỏe dần dần

Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say

Rồi ra đọc sách, cấy cày

Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.

7. Tháng bảy Vu Lan

Tác giả: Nàng Út

Vu lan đến đây mùa báo hiếu

Xót xa lòng ai hiểu đầy vơi

Mồ côi tội lắm Mẹ ơi

Mình con lạc bước chơi vơi giữa đời

Con nhớ Mẹ lệ rơi chảy mãi

Nhớ Mẹ nhiều con phải làm sao

Lòng đau se thắt nghẹn ngào

Nhớ sao kỉ niệm thuở nao ùa về

Lúc còn nhỏ không hề hay biết

Giữa dòng đời chảy xiết khôn nguôi

Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi

Mẹ dành nhận hết ngọt bùi phần con

Con chẳng biết còn hờn còn dỗi

Mẹ vỗ về trách tội chi đâu

Nay mùa tháng bảy mưa ngâu

Lòng con nhớ Mẹ lệ sầu chứa chan

Con mơ ước thời gian quay lại

Để bên đời Mẹ mãi bên con.

8. Đạo hiếu chưa tròn

Tác giả: Cà Phê Đắng 

Ân dưỡng dục suốt đời ghi tạc

Nghĩa sinh thành nguyện khắc trong tâm

Nắng mưa cha mẹ dãi dầm

Nuôi con khôn lớn âm thầm chở che

Quê mình đó bờ tre khóm trúc

Vẫn bên con những lúc dặm trường

Trong con mãi một tình thương

Ơn cha nghĩa mẹ quê hương xóm nghèo

Mùa thu đến mưa heo gió bấc

Cha có tròn được giấc ngủ say

Mẹ ăn uống có đủ đầy

Mặc có đủ ấm những ngày lạnh căm

Con vẫn mãi âm thầm nguyện ước

Cha mẹ già luôn được bình an

Mùa về tháng bảy vu lan

Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.

9. Vu Lan nỗi nhớ ngàn đời

Tác giả: Sương Trần

Mùa Vu Lan đến đây rồi

Sao con bỗng thấy bồi hồi trái tim

Nhớ cha mẹ biết đâu tìm

Thương yêu nồng ấm nỗi niềm sớt chia!

Linh hồn cha mẹ bên kia

Mang theo làn gió cùng tia nắng hồng

Xin cho con một chút lòng

Bao la tình mẹ -mặn nồng tình cha

Hải hà ân nghĩa thiết tha

Non cao biển rộng mượt mà đồng quê

Xanh xanh tre ngã thu về

Quyện theo chiều gió tóc thề mẹ yêu

Cha ngồi dáng vẻ buồn thiu

Thương sao số phận sớm chiều lao đao

Cảnh nghèo quê nội thuở nào!

Tim con se thắt buồn xao xuyến lòng

Quặn đau trời đổ cơn dông

Ngọn đèn loe loét căn phòng đơn sơ

Nếp nhà sau trước bơ phờ

Không nguyện vẹn nỗi để nhờ nắng mưa

Bỡi tường chắn chống lưa thưa

Lợp tranh vách đất sớm trưa kiếp nghèo!

Tháng ngày cha mẹ cheo leo

Nuôi con ăn học mong theo kịp người

Con vui cha mẹ mĩm cười

Đơn sơ hạnh phúc người người thương yêu

Giờ đây khoảnh khắc buổi chiều

Con ngồi ôn lại mọi điều ngổn ngang

Có lần con đã lang thang

Tìm quên nỗi nhớ ruột gan rối bời

Xin cho con nói một lời

Con yêu cha mẹ ngàn đời không phai!

10. Vu Lan nhớ mẹ 

Tác giả: Nga Vũ

Hôm qua mưa bay trắng trời

Cõng theo nỗi nhớ vào đời Mẹ ơi!

Đỉnh phù vân gió chơi vơi

Con về ngấm lạnh đơn côi buốt lòng

Vu Lan về Mẹ biết không?

Hoa hồng bạc cánh vời trông chân trời

Bể dâu nghiêng cả một đời

Mẹ gồng gánh hết chẳng lời thở than

Mẹ ơi! sáu mùa Vu Lan

Áo con trắng với khăn tang lạnh lùng

Ba mươi năm Mẹ thuỷ chung

Nhớ người lạc bước mịt mùng khơi xa

Cha đi biền biệt giang hà

Nhóc nheo tám đứa Mẹ tha la buồn

Gánh chè ngọt nước mắt tuôn

Chắt chiu từng chút khơi nguồn tương lai

Mẹ ơi! nước mắt sớm mai

Cúi đầu nhớ Mẹ chia hai nỗi buồn

Thương cha thương mẹ cội nguồn

Mẹ ơi! con khóc….mưa luồn trong tim!..

me
Để thể hiện lòng yêu thương bậc sinh thành trong mùa Vu lan, hãy dành tặng cha mẹ của bạn những vần thơ hay và ý nghĩa nhất.

11. Vu Lan nhớ cha 

Tác giả: Phạm Kim Cúc

Tuần đầu tháng bảy Vu lan

Di ảnh Cha đó, con tan nát lòng.

Cha đi vào giữa mùa đông

Tháng mười, hai tám xác không còn hồn.

Thân Cha lạnh,con ghì ôm

Gào xé trời đất thấu hôm ấy rồi.

Linh sàng con phủ phục ngồi

Con như điên dại, bể khơi vẫy vùng

Tim đau, đau đến khôn cùng

Để rồi ngất lịm giữa đồng tiễn Cha.

Thật là cay đắng xót xa

Đến khi hạ huyệt con đà mê man.

Tội con bất hiếu ngút ngàn,

Khi không tiễn nổi suối vàng Cha đi.

Ân hận thì có ích gì

Còn đâu Cha nữa để quỳ xin tha.

Giờ đây nước mắt nhạt nhòa

Con viết thơ hóa, để Cha hiểu lòng.

Xa lắm nơi chốn thinh không

Cha có thấu hiểu nỗi lòng của con.

Tám tháng, đau đớn, mỏi mòn

Thỉnh thoảng trong mộng Cha con chuyện trò.

Âm dương cách trở bến đò

Vu lan báo hiếu một mùa đau thương.

Tháng bảy trước, Cha ngồi giường

Con xoa, con nắn tay xương guộc gầy

Tháng bảy những ngày năm nay

Chông chênh con bước, trời mây con nhìn.

Lạy Phật con lễ cầu xin

Cho Cha siêu thoát về miền tây phương

Cha cứ nhẹ bước trên đường

Khổ đau để lại bụi đường nhân gian,

Đôi khi nghe tiếng con than

Xin Cha nhìn xuống giơ bàn tay nâng.

Như xưa khi ở cõi trần

Cũng đôi tay ấy muôn lần đỡ con.

Dương gian lắm nỗi héo mòn

Phúc người ta lớn vẫn còn song thân

Con mất Cha, mất mọi phần

Về ngôi nhà cũ, bước chân vô hồn.

Mình Mẹ góc vườn cô đơn

Áo đen lẫn với lá vườn hắt hiu.

Cây cối giờ đây tiêu điều,

Vườn lan héo rũ mỗi chiều nhớ Cha.

Con Mực nằm im gốc đa

Chẳng cất tiếng sủa, mong Cha xoa đầu.

Than ôi, kiếp sống bể dâu

Mất Cha nhà có khác tàu trật ray

Cha ơi, Cha thác nơi này

Nay xin Cha hãy nhẹ bay rũ trần.

Con nhớ thương Cha vô ngần

Hàng ngày niệm Phật muôn lần thỉnh kêu.

12. Nghĩ tình của cha

(Tác giả: Xuân Miền)

Công Cha cao tựa núi non

Dài sông, rộng biển – cho con nên người.

Cha cho con nụ cười tươi

Dành cho con cả cuộc đời, tương lai.

Dạy con: “Nhận rõ đúng sai

Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung.

Rộng lòng, độ lương, khoan dung

Gái, trai chí lớn – chớ dùng mưu ma.

Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa

Đừng quá thiển cận – khó qua khổ nghèo.

Sóng to phải vững tay chèo

Chớ ham danh lợi mà gieo oán thù.

Bốn mùa đông, hạ, xuân, thu

Trong êm, ngoài ấm cho dù khó khăn.

Lỡ lầm phải biết ăn năn

Đừng huênh hoang cũng không nhăn nhó hoài.

Sống hôm nay – để ngày mai

Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong.

Khổ đau nên để trong lòng

Nước mắt chớ chảy thành dòng – ướt my.

Gia phong, nền nếp duy trì

Sẻ san cơm, áo những khi người cần.

Thương người như thể thương thân

Kính trên, nhường dưới – góp phần, chung lo.

Gia đình – xã hội – sao cho

Vẹn tròn, hạnh phúc, ấm no, trong ngần” …

Đời Cha sâu nặng nghĩa ân

Phận làm con nguyện muôn lần khắc ghi..

13. Lục Bát Về Cha

(Tác giả: Thích Nhuận Hạnh)

Cánh cò cõng nắng qua sông

Chở luôn nước mắt cay nồng của cha

Cha là một dãi ngân hà

Con là giọt nước sinh ra từ nguồn

Quê nghèo mưa nắng trào tuôn

Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm

Thương con cha ráng sức ngâm

Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.

Lúa xanh xanh mướt đồng xa

Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy

Cánh diều con lướt trời mây

Chở câu lục bát hao gầy tình cha.

14. Cầu Nguyện Cho Cha

(Tác giả: Hồn Du Tử)

Tuổi hạc thâm niên, tóc điểm sương

Cha già sức yếu, bệnh đau thường

Con thơ xót dạ thành tâm nguyện

Trẻ dại đau lòng, thắp nén hương

Bồ Tát linh thiêng xin cứu độ

Phật Trời mầu nhiệm, rủ lòng thương

Cho cha mạnh khoẻ bình an mãi

Con trẻ không sầu, cảnh đoạn trường.

15. Mẹ đẹp nhất

(Tác giả: Đức Ngọc)

Trong con Mẹ đẹp tuyệt vời

Đảm đang, hiền hậu, suốt đời thanh cao

Lung linh tựa những vì sao

Sáng ngời muôn thuở, ngọt ngào thiên thu

Thân thương, tiếng hát, lời ru

Dịu dàng nét liễu… vi vu gió lùa

Bên Mẹ, vui vẻ, cười đùa

Đời con còn Mẹ… như vua trên đời

Nói sao cho hết những lời

Ngày tháng bên Mẹ… tuyệt vời với con

Đời Mẹ chỉ một lòng son

Công dung ngôn hạnh… mãi còn sáng soi.