Lá thư lần đầu tiên con viết thư cho ba mẹ…
Bố mẹ kính yêu!
Đâu chắc có lẽ là lần đầu tiên con viết thư cho ba mẹ. Nhưng không vì thế mà tình cảm của con dành cho bố mẹ không sâu đậm, mà thật ra nó lại càng sâu sắc và đong đầy. Vì sao ư? Có lẽ có thể là tình cảm mười mấy năm nay của con đã đong đầy trong lá thư này.
Thật ra con có rất nhiều điều muốn nói với ba mẹ. Nhưng có thể vì một số lần con hiểu lầm bố mẹ hay là tại vì con là một đứa con giá không có dũng khí để nói những lời yêu thương thì con không biết mà đã lâu rồi con không dành những lời yêu thương cho ba mẹ như “Con yêu bố mẹ lắm”, “Con yêu mẹ rất nhiều”, “Con yêu bố rất nhiều”…. Có lẽ bấy lâu lâu nay những con nói này rất ít hiện hữu trên miệng của con.
Nhân khóa tu “Mỉm cười bước tới” của Liên Hoa Tịnh Viện điều đầu tiên con muốn nói với bố mẹ là “Con yêu bố mẹ nhiều nhất trên đời này”. Nhưng cũng có nhiều lần con rất buồn về bố mẹ. Có lần con đi ngoài đường về con biết chuyện đó người ta sai, con đúng nhưng khi về nhà con kể lại cho bố mẹ nghe để mong một lời khuyên, một lời tâm sự hay một lời động viên thì….ngược lại với sự mong đợi của con bố mẹ đã không cho con lời khuyên mà lại la mắng con và điều này đã làm khoảng cách của con và bố mẹ xa hơn lúc nào không hay.
Nhưng nhân khóa tu “Mỉm cười bước tới” của Liên Hoa Tịnh Viện này con đã hiểu, thật ra bố mẹ nào cũng chỉ muốn con mình tốt hơn, muốn con mình thành người vì vậy những lúc sai lầm của bố mẹ cũng không thể tránh khỏi. Nhưng bên cạnh những việc sai thì cũng có lúc bố mẹ lại dành cho con rất nhiều tình thương. Tình thương mà không phải bố mẹ nào cũng dành cho con được. Có những lúc con phạm lỗi sai mẹ lại không la con mà chỉ bảo khuyên dạy, lại có lúc con hư đòi những điều, những món mà vượt quá khả năng của mẹ nhưng thay vì từ chối, bố mẹ lại tìm mọi cách để làm được điều đó. Hay có lần con biết học cho con nhưng con lại muốn bố mẹ có phần thưởng cho con nếu con học sinh giỏi, vậy mà bố mẹ lại đồng ý và giành cho con những phần thưởng giá trị , vượt quá sữ của bố mẹ.
Và ngay lúc này đây ở chùa Liên Hoa Tịnh Viện, lúc mà chỉ còn võn vẹn một tháng nữa con phải đi học đại học, xa bố, xa mẹ rồi. Chỉ còn tưởng tượng đến thôi là con đã thấy sợ rồi.Con sợ xã hội sẽ đưa đẩy con đến con đường sai trái,lại càng sợ hơn chắc cũng đã gần đến lúc con ròi xa bố mẹ để tiếp bước trên con đường học hành, rồi ai sẽ lo lắng cho bố mẹ, rồi ai sẽ lo lắng cho em. Con sợ lắm sợ lắm cảm giác đó. Con chỉ muốn chạy về ôm bố mẹ rồi lại nói với bố mẹ rằng “Con yêu bố mẹ nhiều lắm”.
Thôi cuối thư con xin hết, con cầu cho bố mẹ có sức khỏe thật khỏe mạnh, thật đôi dào để sống lâu, sống đời với tụi con, để rồi tụi con có thời gian đẻ báo hiếu để đềm đáp công ơn dưỡng dục của bố mẹ.
Con yêu
Đặng Thị ÁNH
KHÓA TU MÙA HÈ
LIÊN HOA TỊNH VIỆN 2017