Gửi ba – người mà con yêu quí, kính trọng nhất cả cuộc đời con!!!!


Ba biết không, người lớn thường nghĩ, con nít nhỏ nhỏ làm sao nhớ được mình đã làm gì, được yêu thương như thế nào, được chăm bẵm, được nâng niu,..? Người lớn thật ngộ, ba nhĩ?? =))). Nhưng con sẽ tiết lộ cho baba bí mật nhé! Cái này chưa chắc ai cũng biết đâu!

Ba cứ nghĩ, khi con còn nhỏ 1,2 tuổi làm sao nhớ những khoảng khắc đáng yêu, đáng trân trọng! Nhưng, ba ơi! Không biết mấy em khác, người khác thì sao chứ con lại nhớ rất rõ, rõ như in, nó y như một cuốn phim quay chậm vậy. Con còn nhớ, ngày con còn đi những bước chân chập chững, con rất khoái chí khi ba gọi “Túc ơi, cục cưng”. Con thích chơi trò “xí cụi”, cảm giác đó rất đã đên mỏi cả người mà ba vẫn ráng. Lúc ấy, nhà mình có con Mun rất to, ba thường dắt con và nó đi dạo. Nhiêu đây thôi là baba thấy con tài chưa? Quá khứ, là quá khứ, nhưng kỉ niệm thì làm sao quên được. Nó đối với con là vô giá, như dòng máu chảy trong người, như con tim đập trong lồng ngực. Chính những kỉ niệm ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn con, dạy cho con biết yêu, biết kính trọng, và biết tình thương mà ba dành cho con lớn đến nhường nào.

Làm sao kể hết công lao của ba! Ba là ba của con, là thầy, và cũng chính là người bạn thân thiết nhất của con! Đối với con, những việc xảy ra xung quanh con – ba – gia đình mình đều là những kỉ niệm đáng quí. Con được ba bế bồng thuở nhỏ, đến chăm lo, nâng niu đến tận bây giờ, nên trong nhà, bà là người hiểu con nhất, ba nhỉ? Tuy bs là đàn ông, con là cô con gái mới lớn thì vẫn không có gì trở ngại. Ba rất tâm lí, con cần gì ba đều biết, đều làm trong âm thầm! Tuy con nay đã 18 tuổi rồi, trở thành một thiếu nữ rồi còn gì, nhưng baba vẫn xem con là con nít. Mai con đí học, xe có xẹp – ba tự bơm, trời mây mù âm u – ba lại lặng lẽ xếp áo mưa bỏ vào giỏ xe những mong con được đầy đủ, được thoải mái. Con thật hạnh phúc khi được làm con gái ba.

Người ta nói :”Con gái là nhân tình kiếp trước của ba”. Hèn chi, con cứ theo ba suốt! Mặc dù lớn ba đã có khoảng cách nhất định. Nhưng con vẫn thích ôm ba khi đi học về, khi con mệt, và khi con thất bại. Ba con biết không, chính ba là động lực, là ngọn lửa thắp sáng trái tim con. Con vẫn nhớ, năm 11 con đã học, cố gắng phấn đấu rất nhiều để được vào lớp chọn. Thật sự, đây có lẽ là lần ba vui nhất ba nhỉ? Ba không thể hiện nhưng con biết mà ! =)))

Chỉ mấy ngày nữa thôi, con đã tự bước đi trên  đôi chân của mình bước vào xã hội đầy cạm bẫy. Nhưng ba đừng lo ba nhé. Con gái ba rất mạnh mẽ. Chỉ cần có ba, nhìn thấy ba cười đã cho con thêm động lực đẻ phấn đấu rồi. Con biết, con đi học đại học xa nhà ba sẽ nhớ con lắm. Nhưng ba đừng lo, con sẽ gọi điện và video call cho ba cuối tuần. Cục cưng của ba mà! Con ngoan lắm. Biết là ở nhà ba hay la con miết, nhiều lúc con buồn ghẹo cho ba la con để con vui. Thật! Ba đừng bất ngờ. Tại đâu phải dễ để kiếm ra đứa con nào như con. Nhưng ba luôn  nói tốt con trước mặt mọi người, luôn tôn trọng con và ủng hộ nhiệt tình khi việc con làm là đúng. Hạnh phúc chỉ như đó thôi nhưng với con là cả cuộc đời.

Con biết ba buồn về con nhiều lắm lắm lắm luôn. Con biết chứ, sao không biết được. Con đã cố gắng sửa nhưng không sửa hết được. Con làm nhiều chuyện khiến ba buồn. Nhưng bù lại, mấy hành động cực là dễ thương của con ba ba cũng vui được chút ít chứ hỉ!! Mấy ngày con đi sinh hoạt khóa tu, ba cũng đừng quá lo cho con ba nhé! Con tự biết cách lo cho bản thân, biết cách hòa đồng hòa đồng với mấy bạn mới, được sư thầy và mấy huynh trưởng dạy bảo tận tình. Ba đừng lo. Tuy con biết phải con thật sự chưa khiến ba an tâm cho con khi xa ba. Nhưng phải tin tưởng ở con con đâu mỏng manh, dễ vỡ ba hỉ? Có ba trong cuộc đời này là niềm hạnh phúc vô hạng. Chính ba là người giữ lửa và truyền lửa, nung nấu cho con những ước mơ, những hi vọng.

Luôn bên cạnh con, dõi theo những bước chân của con, chứng kiến từng bước con trưởng thành và là chỗ dựa cho con khi con thất bại ba nhé! Con thương ba – thương cái sự lam lũ, vất vả ngược xuôi, thương thân hình nhỏ bé của ba chịu khó, tần tảo vói dời. Cong lao của ba không gì sánh nổi. Con – bản thân con không biết phải làm như thế nào để đáp lại tấm lòng ấy của bo. Con chỉ biết tự nỗ lực tự cố gắng hoàn thiện mình, tự dần thay đổi mình để ba không còn lo lắng, bấy an khi con rời xa vòng tay êm ấm bước vào xã hội – trận đồ bát quá cuộc đời này. Hãy tin tưởng con, ba nhé!

                                                                                                – Thương ba –

                                                                                                Con gái nhỏ của ba – Túc –

KHÓA TU MÙA HÈ

                                                                                Liên Hoa Tịnh Viện